Cu tí: Con chán công việc hiện tại quá thầy ơi.
Thầy ba: Cậu thích ăn ramen vị gì ?
Cu tí: Dạ? ramen hả thầy?
Thầy ba: Đúng rồi, ramen cậu thích ăn vị gì nhất ?
Cu tí: Thưa thầy, con thích ăn vị Tonkotsu (hầm từ xương heo) nhất.
Thầy ba: Ồ! Thầy cũng thế.
À, để thầy hỏi cậu 1 câu. Chắc cậu biết tại sao mình lại thích vị Tonkotsu nhất chứ.
Cu tí: Thì con ăn đủ các vị rồi nên thấy vị Tonkotsu vẫn là ngon nhất.
Thầy ba: Đúng thế. Điểm mấu chốt ở đây là「Con ăn đủ các vị rồi.」.
Lần đầu cậu ăn ramen vị Tonkotsu, có thể cậu sẽ nghĩ là “À, cũng tàm tạm!”. Sau đó, cậu thử ăn ramen vị Shoyu, vị Miso rồi bắt đầu cảm thấy “Ramen vị Tonkotsu vẫn là nhất.”. Nghĩa là sau khi đã trải nghiệm tất cả, trải nghiệm tổng thể, cậu vẫn chọn vị Tonkotsu.
Cu tí: Đúng vậy ạ.
Thầy ba: Trước khi vào công ty hiện tại, cậu đã làm những công việc gì rồi?
Cu tí: …Dạ thưa thầy, con chỉ học đại học, rồi thấy công ty này có tiếng nên con ứng tuyển thẳng vào ạ.
Thầy ba: Ở đại học cậu có làm thêm gì không.
Cu tí: Con chỉ tập trung học và tham gia các câu lạc bộ ở trường thôi ạ.
Thầy ba: Hiện tại cậu chỉ ăn mỗi một vị ramen thôi đấy.
Cu tí: …Dạ….Dạ con hiểu rồi ạ.